Kết quả tìm kiếm cho "rơi vào nghèo đói"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 1976
Tôi về quê khi trận lũ cuối mùa vừa rút, mang theo hơi lạnh mằn mặn của miền Trung. Con đường làng còn vương đất cát, những lùm cây ngã rạp như vừa trải qua trận thở dài của đất trời.
Từ chỗ chỉ tập trung phòng bệnh truyền nhiễm, Luật Phòng bệnh chuyển sang phòng các loại bệnh, kể cả bệnh không lây nhiễm như ung thư, rối loạn sức khỏe tâm thần; củng cố hệ thống y tế học đường; tăng cường dinh dưỡng… Đặc biệt, việc đưa tiêm chủng chủ động là thay đổi lớn về cách tiếp cận trong chăm sóc sức khỏe toàn dân.
Bên bờ sông Tiền, trong căn nhà khang trang được Nhà nước hỗ trợ xây dựng, bà Lê Tiến Hương - cán bộ lão thành cách mạng ở xã Vĩnh Xương nâng niu từng tấm ảnh cũ đã úa màu thời gian như những báu vật của một thời máu lửa. Giọng bà chậm rãi, chan chứa niềm tự hào: “Đất này không chỉ có phù sa sông Tiền mà còn có máu và ký ức của bao người nằm lại. Mỗi tấc đất đều in dấu chân người lính cách mạng”.
Từ tay trắng, ông Hồ Phi Thủy đã vươn lên trở thành chủ doanh nghiệp ngọc trai hàng đầu tại Phú Quốc (tỉnh An Giang). Với doanh thu ổn định 85 - 95 tỷ đồng/năm, ông vừa được Trung ương Hội Nông dân Việt Nam vinh danh nông dân Việt Nam xuất sắc năm 2025.
Dù khác biệt về hình thức, nhưng những truyền thống Giáng sinh trên khắp thế giới đều có điểm chung: chúng gắn kết cộng đồng, truyền lại ký ức, và duy trì phép màu của mùa lễ qua từng thế hệ.
Bình đẳng giới không phải chuyện ở đâu xa, mà bắt đầu từ ứng xử trong gia đình. Khi phụ nữ được tôn trọng và trẻ em được bảo vệ, bình đẳng mới thực sự đi vào cuộc sống.
Ở ấp Tân Đông, xã Óc Eo, vợ chồng ông Thạch Thiện Cơ và bà Trần Thị Hoa trở thành điểm tựa của nhiều hộ nghèo. Gắn bó với công tác xã hội nhiều năm, ông Cơ tâm niệm: “Làm phước để đồng bào bớt lo, bớt khổ, mình cũng thấy nhẹ lòng”.
Mờ sáng, đi qua vùng quê mùa bấc, người dân đang tất bật với chuyện đồng áng, khai thác cá, tôm, tạo nên bức tranh nông thôn sinh động. Cơn gió nam khẽ khàng báo hiệu Tết cận kề, ai cũng tranh thủ kiếm thêm thu nhập đủ đầy.
Điều đặc biệt, khi tôi tìm hiểu câu chuyện về những khu nhà đại đoàn kết trên quỹ đất công là rất ít tình trạng người dân bỏ nhà đi nơi khác sinh sống sau khi được cấp nhà. Cùng với sự quản lý chặt chẽ, bài bản của tổ tự quản, khóm, ấp, cấp xã, tính nhân văn của khu nhà được gìn giữ vẹn nguyên như ban đầu. Vấn đề đặt ra là làm thế nào để giữ “chuỗi”, phát huy hơn nữa mô hình ý nghĩa trong giai đoạn mới.
“Không để ai bị bỏ lại phía sau” là thông điệp chính sách quan trọng trong thời kỳ cách mạng công nghiệp 4.0. Đây không chỉ là cam kết về công bằng xã hội mà còn là định hướng xuyên suốt trong từng quyết sách trên hành trình chuyển đổi số của tỉnh.
Không chỉ là nơi che mưa, che nắng, những khu nhà đại đoàn kết trên quỹ đất công còn tạo nên cộng đồng nhỏ, nơi những số phận từng chịu nhiều thiếu thốn tìm được sự đồng cảm, sẻ chia.
Niềm tự hào dân tộc trong cộng đồng được khôi phục, thanh niên trở về quê hương làm du lịch, giảm tình trạng "chảy máu chất xám"... Đó là một phần diện mạo ở các vùng sâu khi di sản "hồi sinh".